Hội Ngộ Danh Hài Thu Trang Hát

Hội Ngộ Danh Hài Thu Trang Hát

"Hội ngộ danh hài" tập 9 - cũng là tập cuối cùng đã phát sóng lại các tiết mục ấn tượng xuyên suốt mùa 6, cùng những đoạn clip hậu trường vui nhộn của các nghệ sĩ khi tham gia chương trình.

"Hội ngộ danh hài" tập 9 - cũng là tập cuối cùng đã phát sóng lại các tiết mục ấn tượng xuyên suốt mùa 6, cùng những đoạn clip hậu trường vui nhộn của các nghệ sĩ khi tham gia chương trình.

Italobrothers - Love Is On Fire

Giấy phép xuất bản số 110/GP - BTTTT cấp ngày 24.3.2020 © 2003-2024 Bản quyền thuộc về Báo Thanh Niên. Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Bản tin ngày 3 tháng 12/2014 trên báo Global New Light of Myanmar (GNLM) của Bộ Thông Tin Myanmar loan tin rằng Trung tâm Giáo dục Phật giáo Quốc tế (IBEC: International Buddhist Education Centre) đã công bố sự tham gia của IBEC vào dự án Vườn Lumbini (Lumbini Garden) tại Tây Ban Nha, nơi sẽ trở thành Công viên Phật giáo lớn nhất châu Âu. Sáng kiến quan trọng này sẽ có sự đóng góp từ nhiều quốc gia, bao gồm Myanmar, Thái Lan, Campuchia, Lào, Sri Lanka, Trung Quốc, Hồng Kông, Nepal, Bhutan và Đài Bắc Trung Hoa (Ghi nhận của người dịch: không thấy Việt Nam). Dự án sẽ có các chương trình giáo dục Phật giáo cấp cao hỗ trợ bởi IBSC (Thái Lan), SSBU, SIBA và IBEC-Myanmar.

Chị hỏi tôi xuân tha phương có nhớ mẹ?

Tôi mỉm cười, mẹ đang có nơi đây

Tình thương đầy mẹ như áng mây bay

Lòng dạ vẫn lời thề non hẹn biển.

Mẹ, mẹ tôi đó trong ngụm trà sáng nay

Chén xuân đầy hương thiền môn dịu tỏa

Khúc ca ngâm tôi cất giữ ngày xuân.

Chị lại hỏi tôi xuân có nhớ cố hương?

Nhớ phố hoa, nhớ trời đông đoàn tụ

Tôi mĩm cười đây hoa xuân đương nụ

Chim đã về tấu khúc nhạc mùa xuân.

Hoa mai vàng chợt nở rộ trước sân

Xâu pháo đỏ bỗng reo vui đầu ngõ

Đôi tay nào đem xuân về trong gió

Đôi mắt nào ôm lấy tết Việt xưa.

Quê hương đây tiếng chuông trống giao thừa

Quê hương đây điệu dân ca ai hát

Vui bên nhau hạt dưa, bánh chưng nhạt

Mứt trái xum vầy khúc hát Việt Nam.

Quê hương là đây từng hơi thở An Ban

Ly trà nóng càng thắm xuân đoàn tụ

Quê hương đây bước chân về quê cũ

Nắm tay cùng khai thông suối từ bi.

Anh đã có đây lắng tiếng chung kì

Chị đã có đây lặng yên giờ hội ngộ

Em đã có đây với niềm đau nỗi khổ

Tôi có đây hạnh phúc đượm phút giây.

Em lại hỏi tôi xuân nay có nhớ Thầy

Hơi thở nhẹ xuân này xuân tiếp nối

Thầy có đây thơm hương tình tỉ muội

Thầy có đây vui ngắm dòng sông trôi.

Tôi cúi đầu trước ân nghĩa thâm sâu

Bên thềm xuân nén tâm hương mới đốt

Hương trần gian lòng trước sau vẫn một

Đôi bàn tay tôi hứng giọt xuân an.

Vầng thơ này nét bút ngày quang sang

Chị thấy không phút giây này tĩnh mặc

Ta gặp nhau cùng hội ngộ mùa xuân.

(Kính tặng ba mẹ và chị em phút giao thừa)

Thăm viếng là một nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống, là đòi hỏi cơ bản của tình yêu. Ta vẫn thường thấy, con cháu về thăm ông bà vào cuối tuần, anh chị em nay họp nhà này mai họp nhà kia trong những ngày hội gia đình, bạn bè rủ rê đến nhà mày, nhà tao chơi cho biết nhà … Tất cả là để thể hiện tình yêu sự quan tâm đến nhau và tập tục này đã trở nên nét văn hóa tốt đẹp trong dân tộc ta. Vì thế, cụ Nguyễn Khuyến đã có bài thơ “bác đến chơi nhà” rất hay. Bạn đến chơi nhà ngay dịp trẻ thì đi vắng, chợ lại xa, ao sâu không bắt được cá, mướp chưa ra hoa, cà mới nụ… thiếu thốn mọi cái thế nhưng niềm vui gặp gỡ vẫn trọn vẹn bởi “bác đến chơi đây, ta với ta”. Chỉ cần một sự hiện diện “ta với ta” đã đầy đủ. Ý nghĩa này sẽ được thăng hoa hơn trong mỗi dịp xuân về.

Khi mùa đông tàn phai cũng là lúc mùa xuân mới hé nở, lòng người khắp nơi lại xôn xao chuẩn bị đón xuân. Những công việc mưu sinh, những lo toan vật chất được cố gắng thu xếp lại, nơi trường học nhiều học sinh xem lịch chờ đợi thông báo nghỉ tết, những công nhân nhất là những người xa nhà dõi mắt theo bảng lương, tiền thưởng để có “hầu bao” trở về đoàn tụ với gia đình. Ngoài phố chợ, những trung tâm mua sắm dòng người di chuyển tấp nập. Sự chuẩn bị rộn ràng như thế cho ta thấy ngày xuân mang một ý nghĩa rất quan trọng. Trong niềm tin, ai cũng muốn dâng trọn vẹn giờ khắc quan trọng ấy cho Thiên Chúa, cho gia đình và cho hàng xóm láng giềng. Vì thế, có một bài hát rất hay của tác giả Phanxicô diễn tả được tâm tình này “ngày đầu xuân bao người đi xa cũng về với gia đình, cũng về với ân tình”. Thật vậy, những ngày ấy mà được ở bên gia đình, người thân con tim ta như được sưởi ấm bởi niềm vui gặp gỡ, niềm vui chia sẻ với người thân sau những tháng ngày xa cách do bận rộn với công ăn việc làm hay việc học hành đã làm cho sự hiện diện của các thành viên không đầy đủ, không trọn vẹn.

Bên gia đình những ngày cận tết thật ấm áp, anh chị em họ hàng cùng ra viếng nghĩa trang, quét dọn, lau chùi, chuẩn bị hoa nến, đọc kinh cầu nguyện, thì thầm nhỏ to bên mộ người thân. Cuộc hội ngộ giữa người sống và người chết ! Những phút giây ấy mới linh thiêng làm sao, mang bao ý nghĩa tâm linh và giáo dục lòng thảo hiếu. Đặc biệt hơn những giây phút giao thừa là thời điểm linh thiêng nhất, cả gia đình cùng xúng xính trong bộ cánh mới nhất để đến tạ ơn Chúa trong thánh lễ tất niên. Khi thời gian chỉ còn là những phút giây đếm ngược, mọi thành viên trong gia đình lại quây quần bên bàn thờ lòng hướng lên Chúa với những ước nguyện tốt đẹp cho nhau, cho người còn sống hay đã khuất. Bầu khí thánh thiêng ấy sẽ trở thành sức mạnh nâng đỡ những bước đường khó khăn trong cuộc sống mưu sinh khi không có người thân bên cạnh.

Riêng những ngày đầu năm được dành trọn vẹn cho việc thăm viếng, ông bà ta có câu:

Mồng một thì ở nhà cha Mồng hai nhà vợ Mồng ba nhà thầy.

Ngày còn bé, sáng mùng một nào tôi cũng được ba chở sau chiếc xe đạp và điểm đến đến đầu tiên tiên là nhà ông bà, sau đó là một lịch trình dài đi thăm hết bà con thân thuộc. Những cuộc gặp gỡ ấy cho tôi cảm nhận được bao bài học sâu sắc của tình người. Chúng tôi luôn được tiếp đón niềm nở bằng những cái bắt tay thân thiện, những cái ôm nồng ấm, những nụ cười rạng rỡ cùng trao nhau những ước nguyện tốt đẹp nhất trong lời chúc và cuối cùng là bữa tiệc huynh đệ. Tất cả những điều đó đã làm mới lại tương quan, củng cố tình yêu thương và cho tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc thật của sự trao ban khi biết ra khỏi mình để đến với người khác.

Thế nhưng ngày nay, sống trong một xã hội đô thị hoá, các phương tiện truyền thông xem ra có vẻ như là công cụ hỗ trợ đắc lực giúp con người xây dựng tương quan, nhưng khi nhìn vào kết quả, nó không như chúng ta mong đợi. Những phương tiện kỹ thuật có thể xóa đi khoảng cách không gian và thời gian, nhưng trái lại dường như nó làm cho con người sống quá chủ quan trong việc thăm viếng, có người cho rằng thăm viếng là mất giờ không cần thiết mà chỉ cần ở nhà nhắn tin qua điện thoại và gặp nhau trên internet là được rồi. Chính vì điều này mà khoảng cách từ trái tim đến trái tim ngày càng xa cách hơn, lạnh lẽo hơn.

Xuân đến, xuân đi rồi xuân lại về. Mùa xuân của đất trời dẫu có mau qua chóng tàn, thế nhưng mùa xuân vẫn là mùa đẹp nhất, mang lại bao ý nghĩa cho con người. Xuân đem người đến với người, đưa trái tim lại gần trái tim. Hội ngộ ngày xuân khởi đầu cho những tương quan gần gũi hơn, nồng ấm hơn cho 365 ngày tiếp theo của năm mới để chúng ta được sống trước tình yêu thương, và sự an bình của Mùa Xuân Vĩnh Cửu ngay tại trần thế này.

CHÚC MỌI NGƯỜI SẼ MÃI LÀ SỨ GIẢ CỦA MÙA XUÂN MANG NIỀM VUI ĐẾN CHO THA NHÂN.